Teya Salat
THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu và hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả: Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã bao mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ. Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại... Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may.
DIÊM Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm Nhưng em không nghĩ thế Bởi que diêm chỉ một lần sáng loé Còn vỏ bao kia lại cháy đến trăm lần Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia Để loé sáng... Rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh Nơi hết lần này đến lần sau lấp lánh Rồi đa tình phụ bạc như không Nhưng ... em sẵn sàng làm chiếc que Dám đốt cháy cả tim diêm bé xíu Cháy đến tận cùng của thân tăm trắng trẻo Dù kiếp tàn nhưng hiểu ĐÃ ĐƯỢC YÊU Dẫu cho anh có tham đến bao nhiêu Và đằng sau những cuộc tình chỉ dăm ba vết xước Không oán hờn đâu vì em tin mình được Chứ yêu nhiều bạc phếch có gì đâu Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau Thì câu ví kia người ơi xin rút lại Bởi cái ngắn ngủi khác xa cái còn mãi Mà TÌNH YÊU cần đi suốt cuộc đời!